Với hàng nghìn giờ đắm chìm vào thế giới kinh dị sinh tồn bất đối xứng của Dead by Daylight hay những trận đấu suy luận căng não trong Among Us, tôi tin rằng mình đã khá “chai sạn” trước những trải nghiệm game mới. Tuy nhiên, Killer Inn của Square Enix đã thực sự khiến tôi phải định hình lại quan điểm về thể loại này. Được giới thiệu là một “murder mystery action shooter”, Killer Inn không chỉ đơn thuần là sự pha trộn giữa những yếu tố quen thuộc; nó còn là một cuộc khám phá sâu sắc về tâm lý lừa dối, sự nghi kỵ và bản năng sinh tồn trong một bối cảnh gothic đầy mê hoặc. Trò chơi này không chỉ đẹp mắt trong từng khung hình mà còn thử thách tư duy, khiến bạn không ngừng đặt câu hỏi về lòng tin và sự thật.
Lời Nói Dối: Vũ Khí Tối Thượng Trong Đấu Trường “Killer Inn”
Mỗi ván đấu trong Killer Inn đều bắt đầu với cùng một kịch bản: bạn được phân vai “Sói” (Wolf) hoặc “Cừu” (Lamb), rồi được thả vào một khách sạn u ám với những mục tiêu rõ ràng. Nếu là Cừu, bạn phải sống sót, thu thập tài nguyên, hoàn thành các nhiệm vụ phụ và tinh tế nhận diện kẻ giết người để thoát thân an toàn. Ngược lại, nếu là Sói, nhiệm vụ của bạn là hạ sát con mồi một cách kín đáo nhất, đồng thời duy trì vẻ ngây thơ và đánh lạc hướng mọi nghi ngờ.
Trong những trận đấu đầu tiên với vai trò Cừu, tôi nhận ra rằng sự sống còn không đến từ khả năng bắn hạ kẻ thù. Thay vào đó, đó là nghệ thuật “đọc vị” căn phòng, nơi mỗi người chơi đều có thể là kẻ săn mồi hoặc con mồi, tựa như một buổi tiệc cocktail ma quái mà ai cũng giấu trong mình một vũ khí tiềm ẩn. Khách sạn trong game thực sự là một tác phẩm kiến trúc. Nó vừa ma mị, vừa chìm đắm trong một bầu không khí đặc quánh của sự căng thẳng, với chút dư vị của Resident Evil đủ để khiến tôi giật mình mỗi khi rẽ ở một góc hành lang. Ngay cả âm nhạc cũng góp phần tạo nên kịch tính, dâng trào đúng lúc để bạn tin rằng điều gì đó kinh khủng sắp xảy ra, dù đó chỉ là một người chơi khác hỏi bạn có thấy một xác chết nào không.
Một nhóm người chơi đang thận trọng di chuyển trong sảnh chính rộng lớn của khách sạn Killer Inn, ánh sáng lờ mờ tạo cảm giác u ám và bí ẩn, minh họa cho bầu không khí kinh dị suy luận.
Từ Debra Tới Manh Mối: Cuộc Săn Lùng Sự Thật Giữa Ma Trận Lừa Dối
Trước khi đi sâu vào gameplay thực tế, tôi không thể không ca ngợi một điểm đặc biệt: Killer Inn sở hữu 25 nhân vật khác nhau, mỗi người đều có tính cách và thiết kế độc đáo. Đây là điều hiếm thấy ở một tựa game thuộc thể loại này ngay từ khi ra mắt. Tôi tự nhiên chọn Debra, một nhà văn tóc vàng – một lựa chọn không mấy ngạc nhiên, và lao vào hành động.
Đa Dạng Nhân Vật và Sự Lựa Chọn Định Mệnh
Việc có một danh sách nhân vật phong phú không chỉ làm tăng giá trị chơi lại mà còn cho phép người chơi thể hiện bản ngã hoặc thử nghiệm những vai trò khác nhau. Mỗi nhân vật đều có một “hồ sơ” riêng, ngụ ý về tính cách và có thể cả câu chuyện nền, thúc đẩy sự tương tác xã hội và những suy đoán ban đầu về ai là ai trong số những kẻ khả nghi.
Nghệ Thuật Sống Sót và Giải Mã Bí Ẩn
Với vai trò Cừu, sống sót đồng nghĩa với việc đa nhiệm. Bạn không ngừng chạy đua với thời gian để thực hiện các nhiệm vụ được giao bởi nhân viên khách sạn, lục lọi rương báu để tìm vật phẩm, tiêu thụ token và đặc biệt là thu thập manh mối từ các xác chết: những sợi tóc, vệt máu, hay thậm chí là những mảnh quần áo. Toàn bộ quá trình này diễn ra như một phiên bản của trò chơi Clue nhưng có thêm yếu tố súng đạn. Khi một ai đó chết, bạn không chỉ đơn thuần bỏ chạy; bạn phải điều tra, phải suy luận.
Ngay cả khi bạn không phải là một thám tử tài ba, vẫn có những khía cạnh khác để tập trung. Cá nhân tôi thường bị cuốn vào các nhiệm vụ phụ, chúng gần như là những mini-game độc lập, giúp tôi trang bị tốt hơn trước khi sự hỗn loạn thực sự bùng nổ. Đôi khi, tôi quá mải mê thu thập token và biến chúng thành chiến lợi phẩm mà suýt bỏ lỡ việc một nửa đội của mình đã bị thảm sát. Một sự lơ là đáng tiếc, nhưng cũng là minh chứng cho chiều sâu của các mục tiêu trong game.
Và rồi có các Guardian – những “mini-boss” mà bạn phải đánh bại để kiếm một chiếc chìa khóa, từng bước tiến gần hơn đến lối thoát. Ban đầu, tôi khá ngần ngại về một mục tiêu nữa khi nghe về chúng, nhưng hệ thống này hóa ra lại không hề gây cản trở và thực sự khá thú vị. Nó thay đổi ưu tiên một cách linh hoạt, khiến giai đoạn cuối game trở nên căng thẳng hơn mà không làm chệch hướng quá nhiều khỏi vòng lặp cốt lõi của trò chơi. Một trong những trận đấu của tôi kết thúc bằng một “trò chơi tâm trí” hoàn hảo nhờ cơ chế này: con Sói đã lừa những con Cừu quay lưng lại với nhau ngay khi những chiếc chìa khóa cuối cùng được thu thập và mỏ neo của con tàu thoát hiểm đang được nhấc lên. Chính những khoảnh khắc như vậy đã khiến Killer Inn trở nên hấp dẫn hơn nhiều so với một tựa game bất đối xứng tiêu chuẩn.
Khi Cái Chết Không Phải Là Hồi Kết: Giao Tiếp và Tâm Lý Xã Hội Trong “Killer Inn”
Một trong những yếu tố tôi yêu thích nhất ở Killer Inn là tính năng voice chat theo khoảng cách (proximity voice chat). Nghe tiếng ai đó hoảng loạn khi nhận ra bạn đang bám theo họ thật sự “ngon lành”. Nó bổ sung thêm một lớp căng thẳng xã hội mà bạn không thể có được từ hệ thống ping hay những kẻ tình nghi im lặng. Các cuộc trò chuyện trở thành manh mối. Những lời buộc tội xoáy sâu. Đôi khi mọi người nói quá nhiều, và đôi khi, sự im lặng còn đáng lên án hơn.
Tuy nhiên, việc bị hạ gục sớm có thể khiến bạn kẹt trong chế độ quan sát (spectate mode) một thời gian khá dài. Các trận đấu không hề ngắn, và bạn có thể phải ngồi ngoài cuộc chơi đến 15 phút. May mắn thay, màn hình quan sát có kênh voice chat riêng, biến nó thành một “phòng buôn chuyện” sau cái chết. Bạn có thể phân tích lại tình hình, gọi tên những kẻ đáng ngờ khi chúng cũng chết và tham gia cùng bạn, hoặc đơn giản là cười đùa khi trò chơi tiếp diễn mà không có bạn. Mặc dù có thể chơi Killer Inn mà không cần voice chat, việc đó sẽ làm tăng đáng kể độ khó trong việc thuyết phục người khác rằng bạn không phải là Sói. Việc tập trung vào giao tiếp bằng giọng nói này có thể là một điểm gây khó khăn cho một số người chơi.
Một người chơi đang quan sát từ góc nhìn thứ ba, nhân vật nữ với mái tóc vàng nổi bật trong không gian tối tăm của khách sạn Killer Inn, hình ảnh phản ánh sự cô lập và nguy hiểm luôn rình rập.
Phong Cách Ấn Tượng, Những Cái Chết Hùng Vĩ
Killer Inn không phải là trò chơi tái tạo lại hoàn toàn bánh xe của thể loại suy luận xã hội, nhưng nó đã trang bị cho chiếc bánh đó một diện mạo đầy hấp dẫn: phong cách ma mị, thiết kế mạnh mẽ và nhịp độ sắc bén. Có một chiều sâu ở đây vượt xa khái niệm “chỉ cần tìm ra kẻ giết người”, và sự đa dạng của các mục tiêu, từ nhiệm vụ, đến Guardian, đến việc thoát khỏi con tàu, đồng nghĩa với mỗi trận đấu đều giống như một câu chuyện kỳ lạ riêng biệt. Đôi khi bạn là Sherlock Holmes. Đôi khi bạn là mồi nhử, và đôi khi bạn chỉ là một linh hồn tội nghiệp bước nhầm vào căn phòng sai lầm đúng lúc.
Tựa game này không phải là không có những điểm thô ráp. Các trận đấu có thể kéo dài một chút nếu bạn chết sớm, và những người chơi bỏ qua voice chat có thể bỏ lỡ một số màn đấu trí phong phú hơn. Nhưng việc nó không hoàn toàn phụ thuộc vào giọng nói, nhờ hệ thống manh mối, cơ chế nhân viên và chế độ tập trung, khiến nó dễ tiếp cận hơn nhiều so với những gì bạn mong đợi ở một trò chơi về sự lừa dối và suy luận.
Với tư cách là một người đã dành quá nhiều đêm khuya để trốn trong tủ khóa trong Dead by Daylight hay buộc tội bạn bè mình “vent” trong Among Us, Killer Inn giống như một bước tiến vững chắc tiếp theo trong thế giới căng thẳng xã hội đó. Nó kỳ lạ, nó đầy phong cách, và quan trọng nhất, nó mang đến một làn gió giải trí đầy sảng khoái. Killer Inn đang dần trở thành nơi yêu thích tiếp theo để tôi chết một cách kinh hoàng. Lặp đi lặp lại. Trong những đôi giày cao gót.
Bạn đã sẵn sàng khám phá bí ẩn và đối mặt với những lời nói dối chết người tại Killer Inn chưa? Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn sau khi trải nghiệm tựa game độc đáo này!